Nhóm: Thà nh viên má»›i
Tham gia: 17/04/11
Bài gửi: 2/4
Nơi ở: ---
|
Truyện ngắn của Phan Trang Hy
BẢNG LẢNG NHƯ HOA MÙA XUÂN
Như lệ thưá»ng, gần đến Tết, tôi chạy xe vòng quanh phố. Má»i thứ như Ä‘ang vươn sức xuân. Mảng tưá»ng nhà ai Ä‘ang được sÆ¡n lại. Con phố nhỠấm và sáng hÆ¡n. Cá» hoa rợp phố như thể đất nước được mùa.
Nhìn ngưá»i ta mua sắm Tết cÅ©ng là điá»u thú vị vá»›i tôi. Tưởng chừng như tôi Ä‘ang sắm Tết. Nà o là kẹo mứt ; nà o là bánh chưng, bánh tét ; nà o là chả giò ; nà o là má»i thứ… Hà ng hóa như theo ngưá»i vá» nhà vui Tết. Má»™t chút rượu là m hân hoan má»i ná»—i lòng trong năm má»›i ; má»™t chút hạt dưa là m hồng môi ngá»t cá»§a ai ; và cả má»™t chút tá» báo xuấn trải lòng ngưá»i cùng Tết …
Tôi gá»i xe và và o chợ hoa xuân. Äầy hoa ! Hoa ngợp trước mắt tôi. Ngà y thưá»ng dá»… gì thấy hoa như thế ! Ước gì trên những con đưá»ng lá»›n Äà Nẵng cÅ©ng có hoa đẹp quanh năm ! Chỉ toà n là cái đẹp, toà n sá»± tốt là nh Ä‘ang ẩn hiện trên má»—i loà i hoa, ai mà chẳng thÃch ?
Tết đến mà có má»™t cháºu mai chưng thiệt là tuyệt ! Và tôi cố tìm cho được má»™t cháºu vừa ý mà lại vừa túi tiá»n. Có mai, căn nhà như sáng thêm lên, như mùa xuân ngáºp cả nhà . Vợ chồng con cái gắn chặt nhau hÆ¡n trong những lần mai nở. Và bè bạn nói những Ä‘iá»u tốt đẹp cho nhau khi Tết đến xuân vá». Dại gì ta nói xấu nhau ! Sao ta không nói tốt vá» nhau, nếu được ?
Äang chú mục và o môt cháºu mai, Ä‘ang thưởng thức để tìm thêm cái đẹp, cái tốt trong mai để Ä‘em vá» còn khoe vá»›i vợ con, bằng hữu. Bá»—ng nhiên, có cái vá»— vai cá»§a ai đó là m tôi giáºt mình . Quay lại nhìn, tôi ngá» ngợ thấy gương mặt quen quen. Ấp úng, tôi há»i : “ Ông … Ông là ..? â€. Ngưá»i đà n ông giỠđối diện vá»›i tôi cÅ©ng ấp úng : “ Xin lá»—i có phải … Ông là ...â€. Tôi thấy quen quá, nên nói luôn : “ Tôi là An â€. Ngưá»i đà n ông nói : “Tôi là Thanh, bạn cÅ© cá»§a ông đây!â€. Hai chúng tôi mừng nhau không thể tả .
Chúng tôi tìm má»™t quán nước gần đó để trò chuyện. Tôi được biết Thanh từ thà nh phố Hồ Chà Minh vá» quê ăn tết. Hắn ta – tôi phải gá»i như thế để nhá»› lại cái thuở còn thanh niên – vá» quê lần nà y tiện thể vừa để tìm ngưá»i yêu cÅ©. Gần 20 năm mà hắn vẫn không quên cô ấy dù đã cả hai đã có gia đình. Hắn chỉ cưá»i buồn và trải lòng cho tôi nghe.
… Kể từ dạo ấy, cái thưở hai đứa hắn cảm lòng nhau. Lòng cá»§a hắn như có kiến đốt. Hắn ăn cÅ©ng không ngon, hắn cưá»i cÅ©ng chưa hết cở. Nói tương tư thì không đúng lắm, hắn chưa đến ná»—i phải nằm liệt gưá»ng bởi yêu. Vả lại, yêu mà bị bệnh thì ai dám yêu. Yêu như thế quả là khổ sở. Má»—i lần ra đưá»ng, đầu óc hắn vẩn vẩn vÆ¡ vÆ¡. Ngó thấy ai có cái dáng dấp cá»§a cô ấy thì hắn mừng, tưởng như là gặp cô ấy. Nhiá»u khi buồn, hắn bâng quÆ¡ lấy xe chạy vòng vòng khắp phố, không biết là chạy Ä‘i đâu. Hắn chạy xe qua nhà cô ấy bao nhiêu lần, hắn cÅ©ng không nhá»› hết. Má»—i lần như thế, hắn Ä‘á»u ước ao gặp cô ấy. Äiá»u ước ấy có lúc xảy ra nhưng là những lúc tình cá». Tình cá» mà gặp nhau, còn cố tình cÅ©ng chưa thể gặp nhau, âu đó cÅ©ng là cÆ¡ duyên, hắn nghÄ© váºy. Và chuyện cá»§a hắn, ban đầu cÅ©ng là sá»± tình cá» cá»§a những lá»i bông đùa, như ngá»n gió bỡn cợt trên cà nh hoa xuân, như ngá»n nắng đùa trên cá», như cánh diá»u bâng khuâng treo gió trên nắng mùa xuân và như sá»± bông đùa cá»§a gái trai muôn thuở. Nhưng rồi, như sá»± ngẫu nhiên cá»§a trái tim, cá»§a sá»± chân thà nh, chúng đã yêu nhau. Yêu nhau thôi, yêu nhau tha thiết, yêu bằng cả ngôn ngữ cá»§a tình yêu, yêu bằng mắt bằng lá»i, bằng cả ná»—i lòng thÆ¡ ca cá»§a chúng. Kể cÅ©ng lạ, bình thưá»ng hắn Ãt viết, viết không nổi má»™t câu thÆ¡, thế mà khi chúng yêu nhau thì không biết cá»› sao, hắn lại là m thÆ¡, là m rất nhiá»u thÆ¡, mà bà i nà o cÅ©ng được. Lần đầu tiên cô ấy Ä‘á»c thÆ¡ hắn, cô ấy chỉ cưá»i, nụ cưá»i bây giá» hắn vẫn còn có cảm giác ngá»t lịm. Còn gì đẹp bằng khi có kẻ tri âm, tri ká»·. Và mặc nhiên chúng coi nhau là tri ká»·, tri âm .
Không biết sao hắn biết cả tên cha, tên mẹ, tên em trai, em gái cá»§a cô ấy, biết cả số nhà , số Ä‘iện thoại. Và cô ấy biết hắn thÃch gì. Kể cả chuyện riêng tư, cô ấy cÅ©ng kể hắn nghe .
Thế nhưng !
Äá»i mà ! Biết bao sá»± “thế nhưng†trong cuá»™c Ä‘á»i nà y . Chúng yêu nhau, quả là váºy ! Thế nhưng chúng vẫn không thể sống cùng nhau. Yêu nhau mà sống Ä‘uợc vá»›i nhau thì quả là tuyệt rồi ! Thế nhưng, đâu có phải yêu nhau là phải sống vá»›i nhau. Nhiá»u lúc hắn tá»± an á»§i cho riêng mình, như là má»™t sá»± ru lòng mình yên tÄ©nh.
Äã 20 năm xa cô ấy. Hắn đếm ngón tay là đã 20 năm ; hắn tặc luỡi là đã 20 năm . NÆ¡i cô ấy ở trước đây giỠđã khác. Ngưá»i cÅ©ng khác, toà n là ngưá»i lạ. Hắn cảm thấy buồn buồn. Dá»… gì gặp cô ấy để khen cô ấy có cái áo đẹp ; dá»… gì gặp cô ấy để cả ngà y hắn trá»n niá»m vui. Như má»™t định mệnh, lẽ hợp tan là thưá»ng tình cá»§a trá»i đất. Hắn biết cái quy luáºt ấy, cố nÃn lặng chịu đựng ná»—i nhá»› cá»§a riêng mình.
Äặt ly cà phê xuống bà n, tôi há»i hắn:
- Thế ông không yêu vợ ông sao ?
Hắn trố mắt nhìn tôi, chá»ng há»ng:
- Sao không yêu ? Không yêu vợ con thì yêu ai ?
Tôi gặng há»i :
-Thế sao ông còn nhớ cô ấy ?
Giá»ng hắn như lạc và o cổ tÃch :
- Kỉ niệm, ai mà không nhá»› ! Vả lại, cái tôi cá»§a thằng đà n ông đầy tham lam lắm ông ạ ! Nhất là trong tình yêu ! Có vợ có con rồi mà vẫn muốn có ngưá»i yêu như là sá»± khẳng định mình vá»›i trần gian nà y, không biết tôi nói như thế có quá không ?
Im lặng…
Và tôi. Tôi không thể giấu lòng mình. Tôi cÅ©ng có vợ có con rồi ; tôi cÅ©ng muốn quên “ cô ấy cá»§a tôi â€, nhưng đâu dá»… gì quên. Chỉ có kẻ vô tình má»›i không để ý đến nhau, má»›i dá»… quên nhau. Và chỉ có kẻ dá»ng dưng, đâu cần ai để nhá»› !
Tôi nhá»› như in, hầu như ngà y nà o tôi cÅ©ng ghé quán cà phê cô ấy. Nắng cÅ©ng như mưa, thá»i tiết dẫu thay đổi nhưng tôi cứ như là đúng hẹn cùng cô ấy. Chỉ có thế thôi mà tôi đã cảm lòng bởi sá»± chân thà nh cá»§a cô ấy. Rồi, Äà Nẵng chỉnh trang đô thị. NÆ¡i cô ấy bán được giải tá»a để mở rá»™ng đưá»ng. Cô ấy không còn bán cà phê, cô ấy chuyển sang là m nghá» khác. Tôi không còn cá»› để gặp cô ấy. Chỉ còn ná»—i nhá»› xốn xang. Nhiá»u lúc Ä‘i trên đưá»ng, bất chợt, tôi thấy má»™t số xe cá»§a ai đó, nếu chỉ cần có má»™t con số hoặc chỉ cần mà u xe gần giống xe cô ấy là tôi lại nghÄ© đến cô ấy, hoặc nhiá»u lúc tôi là m thÆ¡, thÆ¡ đâu chẳng thấy, chỉ thấy trên giấy tòan là tên cô ấy.
Tôi vẩn vÆ¡ nghÄ© vá» cô ấy, nghÄ© vá» tình yêu. Tình yêu cÅ©ng như hoa kia. Bạn có thể thÃch hoa, nhưng đâu có thể Ä‘em vá» nhà tất cả hoa mình thÃch .
Chỉ cần một cà nh hoa , nhà bạn cũng Tết rồi !
Tôi bắt tay chà o Thanh. Tôi và o chợ hoa xuân. Trên đưá»ng vá» nhà , trên xe, má»™t cháºu mai và ng cùng tôi chà o đón mùa xuân .
Tháng Giêng - 2009
Phan Trang Hy
TrÃch từ táºp truyện NGƯỜI THẦY DẠY BÚP BÊ, Nxb Văn nghệ, 2009
|