Tà i" và "Tâm" Nguyễn Tuân
Nguyá»…n Tuân bước và o nghá» văn dưá»ng như để minh há»a cho hai câu thÆ¡ rất ngông cá»§a Nguyá»…n Công Trứ:
Trá»i đất cho ta má»™t cái tà i,
Giắt lưng dà nh để tháng ngà y chơi.
Cuá»™c Ä‘á»i có gì nghiêm túc đâu mà phải nghiêm trang đạo mạo! Hồi ấy Nguyá»…n Tuân coi sống chỉ là má»™t cuá»™c rong chÆ¡i. Có Ä‘iá»u, thú chÆ¡i cá»§a ông là chÆ¡i tà i, chÆ¡i nghệ thuáºt. Thá»±c ra, muốn chÆ¡i ngông, nhất thiết phải có tà i. Bất tà i mà chÆ¡i ngông, ngưá»i ta gá»i là gì gì đó chứ không gá»i là ngông. Vì xét đến cùng, chÆ¡i ngông là đứng trên đỉnh cao cá»§a tà i hoa và trà thức mà trêu ghẹo thiên hạ. Trong cái dòng văn há»c chÆ¡i ngông ở nước ta, tÃnh từ thế ká»· 19 vá» sau, thấy toà n thị là những báºc tà i hoa như Chiêu Lỳ Phạm Thái, Hồ Xuân Hương, Cao Bá Quát, Nguyá»…n Công Trứ, Nguyá»…n Khuyến, Tú Xương, Tản Äà ... Nguyá»…n Tuân có lẽ là ngưá»i cuối cùng được kể đến trong dòng văn há»c nà y? Má»™t mặt, vốn gốc gác dòng dõi nhà nho, mặt khác lại là má»™t thanh niên Tây há»c, Nguyá»…n Tuân đã hòa trá»™n trong cái ngông cá»§a mình thái độ cá»§a má»™t kẻ sÄ© tà i hoa bất đắc chà thuá»™c thế ká»· trước, Ä‘áºm đà chất truyá»n thống, vá»›i mầu sắc tư tưởng siêu nhân, con ngưá»i "cao đẳng" há»c được ở những Nietzsche, Gide cá»§a phương Tây hiện đại.
Vâng, văn Nguyá»…n Tuân là má»™t thứ văn chÆ¡i. Äúng thế. Má»™t thứ văn cố tình khoe tà i, khoe chữ, tá»± đặt mình lên trên thiên hạ vá»›i thái độ khinh bạc cốt để gây sá»± và trêu ghẹo ngưá»i ta. Má»™t thứ văn suy tôn chÃnh cái tôi ngông ngạo cá»§a mình và đem luôn cái tôi ấy ra mà "độc tấu" (chữ dùng cá»§a Nguyá»…n Tuân) vá»›i Ä‘á»i. Má»™t thứ văn nghênh ngang và lan man, ngòi bút cứ chạy theo dòng cảm nghÄ© lông bông, tà i tá» vá»›i những liên tưởng ngẫu hứng, khi tạt ngang, khi cóc nhảy, lắm lúc như muốn đưa ngưá»i Ä‘á»c lạc mãi và o những bát quái tráºn đồ... Má»™t cách chá»n đỠtà i cố tình hạ thấp những gì ngưá»i ta cho là quan trá»ng và đỠlên rất cao, tháºm chà "thiêng liêng hóa" những gì ngưá»i Ä‘á»i cho là tầm thưá»ng xoà ng xÄ©nh, như cái ăn cái uống, những thân pháºn đà o nương kép hát "xướng ca vô loà i", hay những anh đồ kiết xác thất thế cùng đưá»ng, ngất ngưởng sống nốt những ngà y tà n tạ...
Äã chÆ¡i văn, chÆ¡i tà i, thì tất nhiên văn phải ra văn, nghệ thuáºt phải đúng là nghệ thuáºt. Äá»c Nguyá»…n Tuân, thấy ngưá»i xưa nói đúng: văn chương quả có cái ma lá»±c cá»§a nó tháºt. Có những sá»± váºt, những hiện tượng, đối vá»›i cây bút khác có lẽ chẳng có gì đáng nói, đáng viết, nhất là viết thà nh lá»i đẹp, văn hay. ấy thế mà Nguyá»…n Tuân đã khai thác được như là những đỠtà i phong phú, má»›i lạ và tạo nên được những áng văn đầy sức hấp dẫn. Äấy là má»™t tay bút có thể viết nhiá»u trang rất đỗi tà i hoa vá» má»™t cái Ä‘inh sắt rỉ dùng để mắc áo trên tưá»ng (Chiếc lư đồng mắt cua), có thể viết cả má»™t cuốn sách vá» má»™t mái tóc đà n bà (Tóc chị Hoà i), có thể diá»…n ra bằng "lá»i lá»i châu ngá»c, hà ng hà ng gấm thêu" vá» má»™t cây sấu ra hoa, vá» má»™t cà nh bà ng nảy lá»™c, tháºm chà vá» má»™t bát phở, má»™t hạt cốm... Cái công phu ông bá» ra để luyện cho mình má»™t cái văn như thế tháºt Ãt ai có được: Ä‘á»c nhiá»u, tra cứu nhiá»u, Ä‘i nhiá»u, xem nhiá»u, tÃch lÅ©y nhiá»u, ngẫm nghÄ© nhiá»u. Và má»—i lần cầm bút là cân nhắc từng câu, từng chữ. Viết xong lại còn phải Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại nhiá»u lần để kiểm nghiệm lại chÃnh cái viết cá»§a mình - kiểm nghiệm bằng mắt nhìn, bằng tai nghe chưa đủ, "còn phải ngá»i lại, nếm lại cái lá»i mình viết ra kia (...), có khi lại như chÃnh lòng bà n tay mình phải sá» lại những góc cạnh câu viết cá»§a mình" (Vá» tiếng ta).
Viết kỹ, viết công phu như thế, tất nhiên không thể viết nhanh, viết nhiá»u được (Nguyá»…n Tuân thưá»ng tá»± phê bình là ngưá»i lưá»i viết). Những Ä‘iá»u ông viết ra so vá»›i cái vốn sống, vốn văn hóa, vốn chữ nghÄ©a già u có cá»§a ông, quả là còn chưa tương xứng. Nhưng cái khó cá»§a Nguyá»…n Tuân là ở chá»— nà y: đã viết thì phải độc đáo, phải in Ä‘áºm cá tÃnh, phong cách riêng cá»§a mình trên trang sách. NghÄ©a là phải viết cho ra Nguyá»…n Tuân, má»—i lần đặt má»™t câu, má»™t chữ lên trang giấy trắng, phải là m sao để có thể nói được dõng dạc vá»›i độc giả: đây là văn Nguyá»…n Tuân, đây là chữ nghÄ©a cá»§a Nguyá»…n Tuân!
Nhưng Ä‘á»c văn Nguyá»…n Tuân, phải thấy cái ngông nghênh kiêu bạc chỉ là bá» nổi- bá» nổi cá»§a tảng băng trôi, nói theo cách cá»§a Hemingway - cÅ©ng như cái can, cái pÃp, bá»™ ria Hoa Kỳ chỉ là cái phong dạng bá» ngoà i cá»§a ông mà thôi. Cái ngông xưa nay bao giá» cÅ©ng có cÆ¡ sở đạo lý vững chắc cá»§a nó. Äấy là điểm tá»±a để những Cao Bá Quát, Nguyá»…n Công Trứ, Nguyá»…n Khuyến, Tú Xương có thể đặt mình lên trên cái môi trưá»ng tầm thưá»ng phà m tục vây bá»c quanh mình. Không phải ngẫu nhiên mà Nguyá»…n Tuân cÅ©ng như Tản Äà hay nói đến hai chữ "Thiên lương" và cho tiếng thi nhân (ngưá»i thÆ¡, nhân cách thÆ¡) đẹp hÆ¡n, sang hÆ¡n hai chữ thi sÄ© (ngưá»i là m nghá» thÆ¡). Nguyá»…n Tuân dứt khoát đối láºp cái đẹp vá»›i tÃnh vụ lợi tầm thưá»ng. Äối vá»›i ông, nghệ thuáºt là "má»™t công việc mà những con buôn quen sống vá»›i đổi chác hà ng há» và buôn Tần bán Sở Ä‘á»u gá»i là vô Ãch" (Nhà Nguyá»…n). Äá»c Nguyá»…n Tuân hãy nháºp sâu và o cái phần chìm cá»§a các tác phẩm, để thấy cái là m nên linh hồn cá»§a những trang viết tà i hoa nhất cá»§a ông là má»™t tình cảm yêu nước thiết tha, má»™t niá»m tá»± hà o dân tá»™c gắn liá»n vá»›i những giá trị văn hóa cổ truyá»n cá»§a đất nước nà y.
Nói đến ảnh hưởng cá»§a Nguyá»…n Tuân trong Ä‘á»i sống văn hóa, văn há»c nước ta, tôi không chỉ nghÄ© đến những áng văn ông để lại cho Ä‘á»i. Ở Nguyá»…n Tuân còn có Ä‘iá»u nà y Ãt thấy ở các nhà văn khác. ấy là ảnh hưởng cá»§a cái gá»i là hình tượng nhà văn, hình tượng Nguyá»…n Tuân hình thà nh má»™t cách tá»± phát nhưng rất Ä‘áºm nét trong tâm thức cá»§a giá»›i văn há»c như là má»™t sá»± tổng hòa cá»§a cái tôi trong văn và cái tôi ngoà i Ä‘á»i cá»§a ông. Tôi dám nghÄ© rằng, không Ãt ngưá»i đã mê cái hình tượng nà y hÆ¡n cả chÃnh cái văn cá»§a Nguyá»…n Tuân nữa. Bởi vì cái lối viết rất riêng cá»§a ông chưa hẳn đã hợp vá»›i khẩu vị cá»§a má»i ngưá»i. Hợp thì rất mê, nhưng không hợp thì cÅ©ng dá»… ngán lắm.
Nhưng hình tượng con ngưá»i ông: tà i hoa, uyên bác, đặt cái tà i, cái đẹp, cái "Thiên lương" lên trên hết, trung thá»±c, thẳng thắn, ghét cay ghét đắng sá»± thô bỉ, phà m tục, thói nịnh bợ và đạo đức giả - má»™t nhân cách như thế, ai mà không kÃnh trá»ng và mến yêu!
Nguyá»…n Minh Châu cho rằng, Nguyá»…n Tuân là má»™t cái định nghÄ©a rất chuẩn vá» ngưá»i nghệ sÄ© chân chÃnh. Tôi cho đó là má»™t nháºn xét chÃnh xác.
Báo Nhân dân